Hãy nhanh tay truy cập xoilac tv để theo dõi và không bỏ lỡ bất kỳ các thông tin tin tức, sự kiện thể thao và truc tiep bong da xoilac hấp dẫn nhé.

Thật sự rất thích thú khi nghe các cầu thủ nói đến mối quan hệ giữa họ và khán giả. Khi đạt phong độ cao nhất, họ nói rằng họ ít khi nghe thấy lời HLV hoặc những lời bình luận từ phía NHM, kể cả khi đội bị chìm nghỉm giữa một biển người, trừ phi họ đang tấn công hoặc thực hiện một pha phạt góc.

Bloom đi sâu thêm vào điều này khi ông nói về những ảnh hưởng của việc thi đấu không có khán giả. “Tôi biết điều rằng trận đấu có thể sẽ được trên sóng trực tiếp, tuy nhiên điều ấy không quá nghiêm trọng,” ông nói. “Một hệ trong não con người, nơi hình thành nên nỗi sợ hãi này, được gọi là hệ màng não (limbic part-ND), sẽ không bị ảnh hưởng khi thi đấu trên sân không có khán giả.

“Hệ viền não của con người cũng là cơ quan sản sinh nhiều xúc cảm. Từ sự hoảng sợ, lo âu trở thành cảm giác vui sướng. Vì vậy, bạn khó lòng có thể bị kích động theo cách này nhiều hơn khi bị kích động bằng cách khác. Nói ngắn gọn, hãy xem điều này như thể một nốt nhạc. Bạn không hề trầm hay là bổng, bạn luôn đi theo một nhịp độ đồng đều. Ghi bàn khi chỉ có 2 phút nữa là cuối trận thật sự hấp dẫn, mặc dù không phấn khích như thi đấu dưới một rất đông khán giả. “

Điều này khiến chúng tôi hồi tưởng tới cuộc trò chuyện với Lee Trundle một vài tháng trước. Trong bài nói chuyện ấy, cựu cầu thủ 43 tuổi của Swansea và Bristol City chia sẻ với anh rằng anh đã tính tới việc ngừng thi đấu, anh còn cảm thấy nhớ cả bầu không khí náo nhiệt của một đám đông khán giả. “Nếu bạn thi đấu trước 20,000 khán giả và nghe họ hò reo, tiếng vỗ tay xuất hiện rất nhiều, nhưng kéo theo đấy là sự thất vọng của hàng vạn khán giả, bạn sẽ không bao giờ có thể thấy được điều này từ đâu cả,” Trundle chia sẻ với The Athletic.

Theo Dan Abraham, một nhà tâm lý học bóng đá khác đang làm việc cho sở y tế Bournemouth, “nhiều cầu thủ bị tác động xấu từ số đông”. Tuy vậy, không ít người thừa nhận điều ngược lại, kể cả khi họ đang thi đấu. “Tôi thực sự muốn có thể lấy nó,” Abraham chia sẻ. “Không ai có thể nói:” Không, tôi rất hối hận đối với việc thực hiện điều này. “”

Jamie Vardy đã nói về điều tương tự khi Leicester City đoạt ngôi vô địch Premier League khi anh nói rằng anh cảm thấy NHM “không hiểu mình” sau nửa mùa giải đầu đầy chật vật sau khi anh chuyển sang Fleetwood hồi năm 2012 với giá trị 1 triệu Bảng. “Có cố gắng dập tắt những tiếng la hét ấy, bạn cũng có thể nghe thấy những khi mọi chuyện không đi theo hướng nhiều hơn khi người hâm mộ hô to tên bạn trên sân đấu.” Vardy chia sẻ.

Cựu tiền đạo ĐT Anh cũng cho rằng anh quan tâm rất nhiều về mạng xã hội vài năm trở lại đây, một trong những điều được Shkodran Mustafi cho rằng đã tác động đến màn thể hiện của anh tại Arsenal vì “một khi đọc được những lời chỉ trích, chúng sẽ ám ảnh bạn một thời gian.” Nền tảng này, dù rất nhỏ nhặt, đã thay đổi mối quan hệ giữa cầu thủ với NHM, dù Abraham cho rằng những điều thay đổi cũng diễn ra trên sân.

Chúng tôi tiếp tục nói tới việc điều ấy diễn ra trên sân như thế nào. Ví dụ, các cầu thủ giành được bóng, vươn tầm mắt lên phía trên để. .. hoài nghi bản thân, họ không thực hiện pha bóng đảo ngược tình huống lẽ ra họ sẽ thực hiện để không phải suy nghĩ trong trận đấu ấy, một phần lớn do họ ngại phạm lỗi cũng như thể cách chơi của họ bị đánh giá. Vì vậy, cách thi đấu của họ bị ảnh hưởng, dẫn tới việc toàn đội phải “chịu trận”.

Đương nhiên, sẽ không đơn giản khi nói rằng việc khán giả không đến sân sẽ giúp cho cầu thủ thi đấu thoải mái hơn nữa. “Cách nhìn nhận chính là như vậy,” Abraham chia sẻ. “Nếu cầu thủ ấy cho rằng:” Ồ, không có khán giả, không ai làm hại được mình “,chắc chắn cầu thủ ấy sẽ cảm thấy được quyền thoải mái, thúc đẩy anh ta thi đấu tốt hơn nữa. Không biết là anh ta có tư tưởng ấy trong đầu hay là không, nhưng mà xác suất cao là anh ta có tư tưởng ấy trong đầu.”

“Tuy nhiên cách nhìn nhận là một điều thuộc về cá thể. Có lẽ vấn đề bắt nguồn từ việc các cầu thủ cho rằng chỉ một mình họ mới là áp lực, kể cả khi họ vẫn giữ tư tưởng: “Mình phải thi đấu xuất sắc và giành chiến thắng” trong đầu, thế nên, cho dù có khán giả tới sân hay là không, họ cũng bị áp lực tại một số thời điểm của trận đấu. Rút cục, điều trên là một sự phối hợp rắc rối đối với cả hai. Tuy nhiên, tôi cũng không quá bất ngờ khi một số cầu thủ cảm thấy thoải mái và ít bị áp lực hơn nữa. “

Thật sự vô cùng thích thú khi nghe các cầu thủ nói đến mối quan hệ giữa họ và khán giả. Khi đạt phong độ cao nhất, họ nói rằng họ ít khi nghe thấy lời HLV hoặc những lời chỉ trích bởi một số NHM, kể cả khi đội bị nhấn chìm giữa một biển người, khi họ đang tấn công hoặc thực hiện một pha phạt góc.

Một cầu thủ tại giải Hạng Nhất nói rằng “có tương đối nhiều lúc tôi cảm thấy ghét cái bầu không khí cộng với khán giả tới sân” đến độ nó khiến anh bực bội mỗi khi lúc trận đấu bắt đầu. Thông thường, mọi chuyện không tới từ loại những tiếng ồn ào tới từ khán giả mà lại tới từ “những gì họ đang quan sát bạn” cứ chực đợi xâm nhập vào đầu óc khi anh thi đấu.

Rất dễ dàng để thấy các cầu thủ từ chối đối diện với NHM và những CĐV của họ là những gã hèn nhát. Nếu xét theo khía cạnh tiêu cực, bạn có thể thấy cầu thủ sẽ phải có rất nhiều can đảm mới có thể tiếp tục đi bóng khi NHM đang la ó cầu thủ đó.

“Tôi luôn hâm mộ những cầu thủ có thể tiếp tục thi đấu mặc dù phải thường xuyên đối diện với điều tiêu cực,” một cầu thủ giải Hạng Nhất chia sẻ. “Và đôi khi, người hâm mộ sẽ cố gắng che giấu điều ấy.”

Cũng như cầu thủ kia đã nói nửa đùa nửa thực về việc anh sẽ được nhìn nhận ra làm sao nếu thi đấu ở những sân bóng không có khán giả, nhưng liệu điều ấy có khiến người hâm mộ có cách nhìn nhận khác đối với anh ấy. “Mọi người sẽ nói,” Tôi không thể thi đấu dưới áp lực! “”

ความคิดเห็น